Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014

MƯA QUÊ

Sấm dậy đầu mùa
Mưa lùa trong gió
Dạt dào đổ xuống ngàn cây
Cây vẫy vẫy tay
Tắm trong vũ trụ


Mưa hôm xưa như đàn mãnh thú
Phá tan tành cuộc sống yên vui
Xua đuổi em thơ chợp ngủ trên nôi
Guộn chiếu dựng giường tan câu tâm sự

Một mảnh nhà hoen ngổn ngang trăm thứ
Nước dột chan hoà
Nhà cũng như sân
Đồng xa ruộng gần

Trắng băng cà cuống
Cây bơ phờ
Mối tan đàn bay lượn…

Mưa hôm nay
Gió vẫn bay
Nước vẫn rơi
Mát rượi em thơ ngoan ngủ trên nôi

Ấm tiếng cụ già luận bàn cuộc sống
Nghe chuyện hàn vi
Kể đời bé bỏng
Rèm che kín chuyện tâm tình
Bàn tương lai hạnh phúc gia đình.

Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

TÌNH ẤM

Khuya về em lại ngồi đan
Đôi tay thoăn thoắt ngọn đèn lung linh
Hai thân chắp nối sợi xanh
Ngực đơm sợi đỏ xung quanh sợi vàng
Sớm mai anh đạp lên trường
Ào ào gió núi bốn phương lạnh lùng
Trường nghèo lán lớp lung tung
Nắng xuân chưa tới sương đông chưa tàn
Em thương là những sợi vàng
Em yêu sợi đỏ dịu dàng sợi xanh
Áo em sưởi ấm đời anh
Tay em gài chặt mối tình chứa chan.
Hà Trung,1979

KHÚC XA KHƠI

Em hát khúc xa khơi
Biếc góc trời Hà Nội
Tiếng thương khoan đầy vơi
Tiếng nhớ cao vời vợi

Em thương ai đường khơi
Nhớ ai sóng cách vời
Mong kề vai tỏa nắng
Chờ biển lặng lứa đôi

Tiếng ca xưa dấu chân
Trong rừng như suối ngân
Cho buổi đầu tất cả
Tiếng lòng em thanh xuân

Nay em hát xa khơi
Nghe lòng tôi chơi vơi
Hà Nội không có biển
Mà sao vẫn cách vời.
----------------------------

TÌNH SÔNG

Anh từ Lam Kinh xuống Đông Phương Hồng
Hẹn đón em về nơi đường cây nghiêng bóng
Mắt lá đỏ sau mấy mùa trông ngóng
Đường ta về hoa lá bỗng xôn xao


Đua với đường xa và nắng thắm trời chiều
Ta lựa chọn con đường mòn muôn thuở
Đường ngắn nhất ít sét dông khói lửa
Nhưng bờ lầy bến lũ cũng nhiều hơn

Qua Đò Vạn Sông Chu ráng đổ tím hoàng hôn
Sóng hắt nước hay mồ hôi ướt áo
Lòng ngậm ngùi theo ánh trăng mờ ảo
Miệng khôi hài những câu chuyện gần xa

Mối tình bao năm đã lớn ở trong ta
Nhưng một tiếng yêu vẫn là khó nói
Trên chặng đường gập ghềnh đá núi
Thương em hoài thân gái dặm đường xa

Nhiều dốc đèo còn đón đợi chúng ta
Ta có nhau, ta cùng nhau dấn tới
Đêm về khuya đất trời sâu vời vợi
Ôi nàng trăng hiền dịu sáng trong

Đằm thắm hương quê một trái tim hồng
Đâu dễ gói trong lời yêu vội vã
Nghe sóng gió ầm ào
Đây Đò Giàng Sông Mã

Chiếc thuyền con nghiêng ngả mái chèo quay
Khiêng xe đạp lên thuyền trăng sáng vơi đầy
Tay khẽ chung tay bồi hồi xao xuyến
Ta kề vai cho tay em bám vịn

Sông mùa thu trăng dỡn sóng mênh mông
Lớp sóng ngầm cuồn cuộn ở đáy sông
Đôi mắt trần ai dễ nhìn thấy được
Chưa cắm sào biết dòng sông bao nước
Đò đơn côi còn đấy giấc mơ tan.

           -13-
Bác mẹ âu lo đời em mãi gian nan
Màu phù hoa có làm em thao thức
Rìu búa dèm pha cỏ hoa cản lực
Có làm em tấm tức đau buồn

Ta trách mình nhiều quá những lo toan
Định kiến cội nguồn hơn mũi giao nhọn sắc
Ta như cánh chim đã mấy lần rũ đất
Tổ ấm nào còn mất giữa chơi vơi

Nỗi bâng khuâng theo Sông Mã qua rồi
Ta đạp tiếp trên chặng đường sương ướt
Thương em quá nghe hàng cây sướt mướt
Đường sống trâu trơn trượt đấy em ơi

Vượt Sông Lèn nghiêng nghiêng những kỷ niệm một thời
Qua Sông Hoạt tiếng trống trường đâu văng vẳng
Ơi quê hương những ngọt bùi cay đắng
Xin vì người ta sẽ sống cho em

Con sông thứ năm ta vượt trong đêm
Trời hồng biếc dòng Hưng Long hoài niệm
Ánh mắt thôi miên hay tiền duyên ước hẹn
Chú nhện lỡ đò mắc cạn những vòng tơ

Bên dòng sông xanh lặng ngắt như mơ
Ta đã nói những điều chưa thể nói
Những dự cảm tương lai, những cam go đã trải
Em mở lòng e lệ má hồng tươi

Tà áo bay bay gió sớm thoảng cười
Thơm ngọt ngào hương bạch đàn cỏ dại
Mừng sương tan gà làng te tác gáy
Đón ban mai chim hót rộn trên cành

Niềm tin yêu tràn ngập trong anh
Anh hồi hộp trao em nụ hôn đầu trong trắng
Đường đời rẽ lúc bình minh ấm nắng
Con đường dài khấp khểnh tạm lùi xa
Và tình sông xây bến đỗ trong ta.

MÀU ÁO QUÊ HƯƠNG

Nga Sơn ngát xanh bên bờ Biển Đông
Gió reo bốn mùa trên sóng
Đồng cói mênh mông tới chân trời
Mây xanh nước biếc gió căng buồm khơi .

Nga Sơn nắng buông trên nền phù sa
Gió êm ru ngàn tre xanh
Đồng lúa mênh mông tới chân trời
Lung linh trong nắng thắm tươi hạt vàng.

Nga Sơn núi xanh Từ Thức, Thần Phù
An Tiêm mây sớm lững lờ
Nắng chiều bò dê gọi núi
Tiếng khoan phá đá rền vang.

Nga sơn dấu xưa muôn đời hùng thiêng
Ngát hương đền thờ Lê Hoa
Còn đó luỹ tre bất khuất Ba Đình
Tượng đài chiến thắng máu xương còn in.

Nga Sơn bước qua lửa khói điệp trùng
Vượt trên gian khó bão bùng
Lòng quê trở tràng đổi mới
Tầng cao san sát mái hồng.

Người Nga Sơn bám đồng bám biển
Đường thông thương, hàng tăng tiến,chợ đông
Chiếu xanh, gạo trắng, cá hồng
Em chưng áo mới
Chờ mong anh về.

Nga Sơn,1966,1991

GỪNG

Gừng cay muối mặn là tình
Em không thích muối, một mình gừng thôi
Trải qua lửa bỏng nước sôi
Gừng vẫn cay, ướp muối tôi vẫn tình.

                              Hà Nội,1-5-2011 

ÂM VANG SÔNG SUNG

Mỗi chuyến qua sông trên chiều dài đất nước
Dòng về biển rồi để lại tiếng sông vang
Trong lòng tôi hoà nhịp rộn ràng
Từ Sông Sung quê hương đồng vọng

Xưa giặc Pháp đi càn bom đạn nổ sau lưng
Sóng Sông Sung thét gào căm giận
Hồn trai trẻ trào lên uất hận
Đò sang Khang Cù giục giã gọi tôi qua

Hoà bình về sông bên trường học quê nhà
Tôi ngụp bơi những giờ chơi cùng bạn
Gió sông reo mặn mà mát lạnh
Thấm vào tim dịu nóng suốt đường đời

Mỗi hội xuân đua thuyền rộn rã quê tôi
Tiếng trống tiếng dô ta làm dòng sông rung chuyển
Chúng tôi reo hò đến khan cả tiếng
Mà tiếng lòng còn vang mãi những mùa sau

Vào cấp ba rời quê lên thành thị lần đầu
Mẹ thức thâu đêm đùm cơm vá áo
Cha tiễn đến bến sông dặn dò trao túi gạo
Cha về rồi tôi còn lại gió long đong

Thời đánh Mỹ đạn bom cày xới suốt triền sông
Thần sấm con ma thành sao băng rực cháy
Từ Lèn xuống Sung pháo nổ dòn vang dậy
Trời âm vang cao vút tự hào

Rồi một thời sông quằn quại thét gào
Gắt tiếng gà trưa giật mình quẫy cá
Tiếng chim sớm cũng bồi hồi xa lạ
Cánh buồm con run sợ sóng cồn vang

                    -7-

Bão vừa tan gió lại nổi bắc nam
Người tôi yêu rất ít lời để hát
Những bãi bồi ngô không xanh ngát
Hòn Nẹ cửa sông heo hắt gió thu vàng

Trải mấy thăng trầm cữ nước tuần trăng
Người yêu sông hết mình gội rửa
Những mùa sung lại trĩu cành nặng quả
Máy nổ dòn mùa cá biển dài thêm

Phù sa về nghe nặng tiếng chim đêm
Bãi cói quê hương đang ngọt dần muối mặn
Tàu chiếu cói đi về tan những đêm thầm lặng
Người tôi yêu lại hát tiếng dô tà

Sông Sung ơi bến đỗ của mẹ cha
Con muốn làm viên sỏi
đón đưa dòng nước chảy
Làm tiếng hò bên mạn thuyền đưa đẩy
Âm vang hoà vào vô tận  của quê hương .

ẤN TƯỢNG TUỔI THƠ


Tháng ba người đã đi qua
Để cho ngày tám xót xa đợi chờ
Khoai non lội nước vật vờ
Để cho rau má bám bờ loi thoi.
_______________________

TẬP LÀM THƠ


Sớm, tôi dạy trẻ và tập làm thơ
Thơ là gì tôi những lơ mơ
Như hệ tiên đề và khái niệm cơ bản
Nhưng tôi yêu không thể nào chán nản


Chiều, tôi giải toán và tập làm thơ
Vừa đọc vừa tìm nhọc nhằn trăn trở
Có lúc thấy rồi lại bay đâu dễ sợ
Càng dấn nhiều càng thấy ngu ngơ


Tối, tôi chấm bài và tập làm thơ
Giới hạn, thẳng cong, biến hình, ảo thực
Câu chữ lòng người khả năng giọt mực
Chấm phẩy vô duyên, ngộ nhận mắt mờ




Hình nhỏ số gầy lắt lay ngòi bút
Câu mòn chữ cũ hiu hắt tâm hồn
Khi tất cả đi vào cõi tịch
Tôi nào mong thứ mất thứ còn.

                                                 Hà Nội,12-9-2003
                                                              ------------------------





-4-

ỐC NƯỚNG

Dong trâu cắt cỏ đầm chiều
Số ít là áo, số nhiều là run
Thèm ốc tay xộc xuống bùn
Ốc hiền nên rủi, đỉa cùn nên may

Bờ đầm nướng ốc loay hoay
Dứa khô gai ít, mưa bay gai nhiều
Ấm lòng hương vị bao nhiêu
Mà tình thơ vẫn mang theo tháng ngày

Đường chiều trở rét Hồ Tây
Chợt mùi ốc nướng
            Mưa bay
                      Giật mình !

                              Hà Nội,19-12-2000

MÁI TÓC CỦA MẸ TÔI

Mái tóc mẹ dài hơn người khi tôi hãy còn thơ
Hương quê dịu dàng bưởi bồng bồ kết
Như mây chập chùng như cung trường nhịp
Buông ròng ròng trên da muối trắng mơ

Mẹ ru tôi bằng rất nhiều thơ
Ca dao, Truyện Kiều, Hoa Tiên,cổ tích
Những khúc yêu thương những đời bi kịch
Tóc mẹ dầm dề quanh giấc ngủ của tôi

Đói chẳng được ăn sung cực lắm mẹ ơi
Vừa vãn buổi cày phải đầy gánh chợ
Tóc vấn mấy vòng nắng mưa lam lũ
Cửa bếp đầu hè tóc mẹ cứ rơi rơi

Qua chiến tranh tóc mẹ nửa bạc rồi
Có lẽ mẹ thương nhớ con nhiều lắm
Nhưng đời con gian lao đằng đẵng
Xin mẹ đừng thêm tóc bạc vì con

Xa lâu tôi về tóc mẹ đã cắt tròn
Mẹ bảo yếu đau tóc dài không búi được
Tôi rưng rưng ước thời gian quay ngược
Để tóc mẹ dài thơm mượt mãi quê hương.

                                          Nga Sơn ,4-10-1986

TẬP LÀM THƠ


Sớm, tôi dạy trẻ và tập làm thơ
Thơ là gì tôi những lơ mơ
Như hệ tiên đề và khái niệm cơ bản
Nhưng tôi yêu không thể nào chán nản


Chiều, tôi giải toán và tập làm thơ
Vừa đọc vừa tìm nhọc nhằn trăn trở
Có lúc thấy rồi lại bay đâu dễ sợ
Càng dấn nhiều càng thấy ngu ngơ



Tối, tôi chấm bài và tập làm thơ
Giới hạn, thẳng cong, biến hình, ảo thực
Câu chữ lòng người khả năng giọt mực
Chấm phẩy vô duyên, ngộ nhận mắt mờ


Hình nhỏ số gầy lắt lay ngòi bút
Câu mòn chữ cũ hiu hắt tâm hồn
Khi tất cả đi vào cõi tịch
Tôi nào mong thứ mất thứ còn.

                                                       Hà Nội,12-9-2003
                                                   -----------------------


-4-

ỐC NƯỚNG

                                      Dong trâu cắt cỏ đầm chiều
                             Số ít là áo, số nhiều là run
                                    Thèm ốc tay xộc xuống bùn
                             Ốc hiền nên rủi, đỉa cùn nên may
                                    Bờ đầm nướng ốc loay hoay
                             Dứa khô gai ít, mưa bay gai nhiều
                                    Ấm lòng hương vị bao nhiêu
                             Mà tình thơ vẫn mang theo tháng ngày

                                    Đường chiều trở rét Hồ Tây
                             Chợt mùi ốc nướng
                                                          mưa bay
                                                                       giật mình!
                                                                                          Hà Nội,19-12-2000
                                           -------------------------------                             

MÁI TÓC CỦA MẸ TÔI

                        Mái tóc mẹ dài hơn người khi tôi hãy còn thơ
                        Hương quê dịu dàng bưởi bồng bồ kết
                        Như mây chập chùng như cung trường nhịp
                        Buông ròng ròng trên da muối trắng mơ

                        Mẹ ru tôi bằng rất nhiều thơ
                        Ca dao, Truyện Kiều, Hoa Tiên,cổ tích
                        Những khúc yêu thương những đời bi kịch
                        Tóc mẹ dầm dề quanh giấc ngủ của tôi

                        Đói chẳng được ăn sung cực lắm mẹ ơi
                        Vừa vãn buổi cày phải đầy gánh chợ
                        Tóc vấn mấy vòng nắng mưa lam lũ
                        Cửa bếp đầu hè tóc mẹ cứ rơi rơi

                        Qua chiến tranh tóc mẹ nửa bạc rồi
                        Có lẽ mẹ thương nhớ con nhiều lắm
                        Nhưng đời con  gian lao đằng đẵng
                        Xin mẹ đừng thêm tóc bạc vì con

                        Xa lâu tôi về tóc mẹ đã cắt tròn
                        Mẹ bảo yếu đau tóc dài không búi được
                        Tôi rưng rưng ước thời gian quay ngược
                        Để tóc mẹ dài thơm mượt mãi quê hương.

                                                                         Nga Sơn ,4-10-1986
                                           ------------------
                                                                                                                

HEO MAY THU

Ai sinh ra gió heo may
Phả hương cốm mới làm say lòng người
Ai gieo nắng mới dòn tươi
Lá in hoa cúc vàng rơi la đà

Ai buông hơi lạnh chiều tà
Nối dài tay áo em qua đường về
Nghiêng nghiêng nón lá triền đê
Con đò trĩu nặng tái tê mái chèo.

                                           Hà Nội,10-2003

MAI

Là hoa, em sẽ thích hoa mai
Trên cành xuân sắc vàng hiền dịu?
Anh không muốn có bàn chân dày xéo
Để hương thơm lặng lẽ tỏa cho đời.

Là cây, em sẽ thích cây mai
Đời thẳng ngay nhiệt thành thơm thảo?
Anh không muốn chất chồng giông bão
Để lùm xanh toả bóng xuống tình người .

Là quả, em sẽ thích quả mai
Chua ngọt khiêm nhường nhỏ nhoi thầm kín?
Anh không muốn hàm tham ngấu nghiến
Để tươi hồng ấp ủ những mầm xanh.

Là sao, em sẽ thích sao mai
Xứ sở của tự do, công bằng, bác ái?
Nếu có kiếp sau ta hãy về nơi ấy
Thử làm viên đá sỏi giữa yên bình .

NIỀM THƯƠNG

Dừa êm mái ấm thuở nhà ta
Ríu rít con thơ hát cạnh bà
Nước giếng chè vườn lòng xởi lởi
Lương kho muống ruộng dạ qua loa
Rồi đàn ong bốc, bà về cát
Bố mẹ ở trường con học xa
Phố lẻ nay về nghe da diết
Dừa hoe mái vắng gió la đà.

                                           Nga Sơn, 13-6-1993

TIẾNG SÔNG QUÊ

Sông Luông gầm từ Tén Tần
                       rừng núi biên cương
Con ngựa bất kham tên là Sông Mã
Vẳng tiếng hò khoan dô tà dô tá
Vọng tiếng trống đồng Đông Sơn
                      rộn tháng tết ngày rằm

Qua thác ghềnh dòng sông lắng thanh trầm
Hợp nơi Ngã Ba Bông duỗi đôi chân về biển cả
Ngả qua Đò Lèn, Bến Sung ào về Cửa Nẹ
Bên lở bên bồi nức nở nước sinh sôi

Ơi con sông quê hương máu thịt của đời tôi
Tiếng quê hương thiết tha cứ rì rầm tuôn chảy
Đi đến vô cùng tôi sẽ còn nghe tiếng ấy
Rất yên bình và không ngượng với dòng sông.

                                                     Hà Nội,9-2009

Thứ Năm, 8 tháng 5, 2014

Giới Thiệu

Tiểu sử

Họ và tên: Mai Xuân Hảo
Ngày sinh: 15/10/1940
Quê quán: Nga Trung - Nga Sơn - Thanh Hóa
Trú quán: 13G9 Ciputra, Tây Hồ,Hà Nội
Điện thoại: 0969036354
Danh hiệu: Nhà giáo ưu tú

Quá trình công tác
  • Nguyên giáo viên dạy toán 
  • Nguyên hiệu trưởng trường THPT Ba Đình, Nga Sơn, Thanh Hóa 
  • Nguyên hiệu trưởng trường THPT Chuyên Lam Sơn, Thanh Hóa